
DẤU LẶNG
Đường phố đông người , tôi thấy tôi
Buồn đi giấu mặt giữa ngày vui
Tâm tư chia trọn cho một hết
Thương số đành nguyên dấu lặng đời
Ngày với bao ngày vẫn chia hai
Nửa hôm thao thức nối nửa mai
Nguồn sầu nhân thế khơi dòng chảy
Tác lực đồng sinh cộng nghiệp lai
Điều kiện lập trình khống chế và
Khai căn nhân quả mệnh đề ra
Giữa lòng ẩn số phương vô định
Tiêu cự mông lung hệ lụy là :
Sáo rỗng mòn khuôn đắng đót dòng
Bến đời lừa lận kẻ sang sông
Lửa tin tắt lịm miền tâm tưởng
Khúc hát chân tình huyễn hão không !
Lý Đức Quỳnh_Sài Gòn,cuối xuân 1986
* Bài thơ có sử dụng một vài từ toán học,với ngụ ý,cuộc đời như một bài toán,hạnh phúc là ẩn số,mọi người luôn nắm bắt những dữ liệu để tìm cho mình phép giải.Nhưng kết quả luôn phụ thuộc vào năng lực và các mối quan hệ biện chứng chi phối lẫn nhau giữa các cá thể với tổng thể.Không ai tự mình tách ra,biệt lập để quyết toán đời người được cả.
*Gần 30 năm sau đọc lại bài này,quỳnh có cảm tưởng như Sài Gòn đã bị hàm oan.Từ những dở dang với cái nhìn chủ quan lý giải cho tình huống hay trường hợp cá biệt.Nhưng nếu đặt bài thơ vào đúng bối cảnh của nó,vào cái thời không chỉ riêng Sài Gòn đang mãi còn trong cái vòng luẩn quẩn....hẳn sẽ có sự cảm thông và chia sẻ.Kính chúc quý anh chị và các bạn hữu nhiều sức khỏe !