CÓ LẼ
Sài Gòn yêu bươm bướm vàng đến mộng
Bóng trăng mờ thơ thẩn hóa thành câm
Hoa ngát thơm trong vườn rào kín cổng
Phố phường đông xa lạ giấu quanh lòng
Đêm ước trộm giữa bao dòng tấp nập
Cuối hết mong , bất chợt lóe tình cờ
Như bất chợt trong một thoáng câu thơ
Tưởng quên rồi bỗng mới ngời lóng lánh
Chiều Sài Gòn không sương mờ nhân ảnh
Có lẽ nhà cao – phố rộng – đường dài
Bên này mộng không thấu nhìn bên kia mộng
Nên em đi , anh đi , quanh quẩn cứ quay vòng
Dẫu soi đêm lặng lẽ giữa hoang không
Vẫn là trăng xoay vòng đời tròn khuyết
Nên em ơi , nếu mai mình quen biết
Cũng tình nhân , non nước hẹn hò nhau !
Lý Đức Quỳnh _ Sài Gòn,hạ 1984
*Quỳnh làm thơ như viết nhật ký.Nhưng không miêu tả sự kiện,chỉ ghi lại những hiệu ứng tâm lý.Bài thơ trên quỳnh viết vào những tháng ngày mới đến tìm kiếm cơ hội trên đất Sài Gòn xa lạ.Tuy bước chân lạc lõng,nhưng vẫn còn giữ lại được niềm tin và hy vọng.Về sau càng đi vào bế tắc,tâm trạng càng biến động theo chiều hướng tiêu cực.Và,dù không muốn cũng phải đến lúc nói lời từ biệt thành phố đã từng kỳ vọng.Các bài sau quỳnh sẽ giới thiệu tiếp cùng quý anh chị và bạn hữu.Kính chúc sức khỏe !