TRĂNG VÀ KHÔNG TRĂNG
Trăng lưng chừng rời đỉnh
Ta giật mình vô thanh
Bóng nghiêng dài phía thẳm
Chiếc lá cựa trong cành
Em không còn mùa xanh
Mộng lãng hồn phiêu hốt
Lửa phút bùng đột ngột
Rực cháy lòng hà băng
Những phế tích lặng trầm
Rơm rạ mùa thất bát
Trái tim yêu chết ngạt
Xoáy mắt em hồi sinh
Con trăng về chết đuối
Ta lặng nhìn im thanh
Giữa hoang trùng trôi nổi
Hồi ức tình reo quanh
Phiến yêu đầu hóa thạch
Trong địa tầng trăm năm
Thẩm thấu cùng giọt thánh
Cho nguồn tình sủi tăm
Rũ bùn lầy ảo thực
Em không là xa xăm
Không bên bờ sâu vực
Là giọt mật ngọt đằm
Giữa trái tim niềm nỗi
Theo dấu tình vô tăm
Nhìn cây đa bóng cuội
Giật mình phía không trăng….
Lý Đức Quỳnh
* Do đây là bài họa gõ phím trực tiếp ở blog Hà Băng.Chủ yếu là diễn tả cảm xúc và ý tưởng khi viết.Đọc lại,tuy thấy có đôi điều chưa đạt,nhưng Quỳnh vẫn giữ nguyên.Chỉ thêm vào đoạn cuối cho rõ ý tưởng chủ đề.Cảm ơn quý anh chị và các bạn đã chia sẻ.Chúc cuối tuần an vui ! Thân ái!