PHƯỢNG
Lặng lẽ âm thầm một cánh rơi
Đâu rồi sắc thắm hỡi em ơi!
Hây hây, sáng nọ còn phơi phới
Ủ rũ, chiều nay đã rụng rời
Có phải say sưa theo nắng gợi?
Hay là mãi miết với mưa lơi?
Yêu đương, cội cũ tương tư đợi…
Vết khắc hằn đau… nghẹn nghẹn lời!
Đỗ Văn Đến
Bài họa:
HẠ
Lặng lờ mây trắng cánh chiều rơi
Thương nhớ dâng đầy,thương nhớ ơi
Sắc thắm hôm nào tung nắng lóe
Hương thơm nay đã lịm hoa rời
Trơ khung cửa lớp người xưa vắng
Chạnh góc sân trường bóng cũ lơi
Mắt biếc in vào thăm thẳm mộng
Cho cành phượng đỏ đứng thinh lời !
Lý Đức Quỳnh_ĐNai
*
**
*
**
THÂM TÌNH
Tà dương thả bóng nắng vàng rơi
Lặng ngắm mây bay dạ rã rời
Chạnh nhớ màu hoa tươi nắng mới
Thương hoài sắc thắm úa tình ơi
Người đi vạn dặm lòng hoài đợi
Kẻ ở muôn trùng bụng chửa lơi
Lối cũ trường xưa bao nét gợi
Tình thâm nghĩa bậu vẫn còn lời
Gm.Nguyễn Đình Diệm
*
**
KHÔNG ĐỀ
Tà dương thả bóng nắng vàng rơi
Lặng ngắm mây bay dạ rã rời
Chạnh nhớ màu hoa tươi nắng mới
Thương hoài sắc thắm úa tình ơi
Người đi vạn dặm lòng hoài đợi
Kẻ ở muôn trùng bụng chửa lơi
Lối cũ trường xưa bao nét gợi
Tình thâm nghĩa bậu vẫn còn lời
Gm.Nguyễn Đình Diệm
*
**
KHÔNG ĐỀ
Nhìn cánh phượng hồng lặng lẽ rơi
Nhớ thương mùa cũ, nhớ thương ơi !
Trang đời... xếp lại sang trang mới
Bịn rịn lòng ơi chẳng nỡ rời.
Tay nắm bàn tay, lời thắt nghẹn
Hẹn bao mùa nữa chẳng... buông lơi
Nước non phải lúc cơn binh lửa
Vàng đá xui nên chẳng vẹn lời...!!
Hương Nam SG
*
**
HÈ SANG
Một vài cánh mỏng nhẹ nhàng rơi
Phượng vĩ hè sang ngập sắc trời
Khúc hát ve ngân rền ảo não
Tiếng đàn ai gảy luyến thương ơi!
Sân trường áo trắng tà tha thướt
Góc lớp vở nghiêng nét chữ lơi
Lưu bút ngày xanh nhiều kỷ niệm
Chia tay từ giã chẳng nên lời!
TYV-EMT
HOÀI VỌNG
Cuối xuân nắng hạ đã theo về
Lữ khách miệt mài có nhớ quê?
Khóm trúc xinh xinh bên mái lá
Luỹ tre nghiêng ngả cạnh triền đê
Cánh diều no gió căng phần phật
Tiếng sáo đau chiều khóc tỉ tê
Bến nước dòng sông nhiều kỷ niệm
Người đi thuở ấy vẫn chưa về!
TYV-EMT
Bài họa:
HOÀI MONG
Sắc đậm vàng rôm theo nắng về
Cung trầm âm phối nỉ non quê
Đất trời biệt xứ sầu muôn dặm
Sông nước chia dòng xót quãng đê
Phượng trải vuông khăn quàng mắt nhói
Ve ngân sợi chỉ xoắn lòng tê
Hoài mong tự thuở đời xa vắng
Em hẹn,mà sao chẳng thấy về ?!
Lý Đức Quỳnh_ĐNai