
CHIỀU LÁ VÀNG
Ngày mai về , em có về không
Đêm ở trọ lẻ loi , cô độc lắm
Buồn rưng rức không khóc được chia ai
Còn cánh én cuối trời sao mắc cửi
Chiều lá vàng cành liễu chiết tha phương
Khi rụng xuống biết về đâu nguồn cội
Niềm nhớ mong xuyên thời gian vời vợi
Cỏ bồng bông bảng lảng gió heo may
Thương côi nỗi bòng bong xa lạ rối
Vấn vương hoài tiến thối lưỡng nan hành
Ngày mai về , lòng đi em ở lại
Bốn phương đời vô xứ tống cô tình
Trong gió trở từng vàng lá rưng rưng
Ngày mai ! Bỗng tái tê ngàn nín lặng
Mơ hồ rơi thẳm sâu đời trống vắng
Mong lòng về từ giã lối hoang vu !
Lý Đức Quỳnh_Sài Gòn,thu 1986 !
*Bài nầy quỳnh viết lúc từ giả Sài Gòn,từ giả tuổi trẻ và giấc viễn mơ.Cảm xúc không thể vui.
Trở về cũng là động thái dấn thân trên hành trình mới,an ổn,không mộng không mơ không chờ không đợi.
Kính chúc quý anh chị và bạn hữu nhiều sức khỏe !