Quỳnh đến thăm nhà bác Lý Viễn Giao có bài thơ luật QUẠT MO ,mình đọc nhưng vẫn không họa được.Hôm sau lại đến,chợt cái "ý"thoáng qua Quỳnh chộp và làm bài họa,xong quay về.Trong lòng vẫn còn cái gì ấy vương mang làm mình mãi băn khoăn....Không lẽ quá khứ mình đã hành xử như thế,cho nên nay mình âm thầm đồng lõa và nuôi dưỡng cái lập luận :lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện,nghĩa là chấp nhận lấy mục đích ra biện minh cho hành động dối trá chăng.Một quan điểm nhân sinh như thế có phải cần lên án không,hay có thể cảm thông được với những khi cần thiết tự vệ để an toàn....Sao trong lòng Quỳnh vẫn mãi cảm thấy khó chịu vì cái cảm giác "đê tiện" đó.Nay Quỳnh chép bài thơ lên đây các bạn đọc và góp ý giúp mình nhé!
QUẠT MO
Đã bấy lâu nay lỉnh xó nhà
Bây giờ nắng cực mới tòi ra
Mo nang chuôi sấp là đây hử
Mặt nạc đóm dầy chính đó a
Phẩy phẩy phe phe man mát mặt
Phành phành phạch phạch dịu dìu da
Bờm ơi cho mượn câu thần chú
Kẻo Phú Ông nầy sắp tẹt ga!
Lý Viễn Giao
Bài họa:
MANG TƠI
Quên bẵng từ khi quẳng góc nhà
Nay trời mưa mịt cuống moi ra
Mang tơi rõ nộm mà oai nhỉ
Đội nón trông gà cũng oách a
Lỏi nhỏi loi nhoi meo méo mặt
Lăn nhăn lúm nhúm dị dì da
Đành thôi , chẳng thể không đeo giáp
Sao vượt bão bùng dội hết ga !
Lý Đức Quỳnh _ ĐN - 2013
CHỔI DỪA
Đành rằng xó bếp mới moi ra
Quên bẵng từ khi quẳng góc nhà
Mặc cõi âm thầm mưa muối mặt
Kệ đời lặng lẽ nắng trơ da
Tong teo tỏng tẻo coi mà ngán
Mân mãi mân mê thấy tưởng già
Đội lốt râu hùm núp bóng tối
Đợi thời cơ đến xả luôn ga ./
Tiến Lê.
ÁO MƯA
Cất kỹ áo mưa ở góc nhà
Gió dông xối xả mới lôi ra
Mượt mà thân thể là đây hả
Lỗ chỗ mặt mày thế đó a
Dẹt dẹt tròn tròn tan xác pháo
Nhăn nhăn nhúm nhúm dị kinh da
Tả tơi nay phải đem ra mặc
Phần phật giữa trời bay tẹt ga !...
Red Diamond