BÓNG TRẦN
Đường trần thăm thẳm trần ai
Em đi tháng rộng,năm dài về đâu?
Mây trôi,nước chảy qua cầu
Bâng khuâng đứng giữa mắt sầu ngác ngơ!
Nghìn trùng một thoáng vu vơ
Dập dềnh sóng sóng không bờ đuổi nhau
Phương nào an trú đời sau
Tìm em,chừ biết em đâu bây giờ?!
Ảo huyền hóa thực, hóa mơ
Bóng ta hóa huyễn ngỡ ngờ bóng em
Nỗi đau thầm tưởng niềm êm
Mộng theo dấu mộng lạc miền ảo hư!
Tương đầu đồng ẩm tương tư
Phận thân bèo bọt di cư miên trường
Chim ngàn và gió ngàn phương
Lối mòn xưa cũ,con đường mới sau
Đôi ta cùng đắm, cùng đau
Cùng là khách lữ hồi đầu cố hương
Đường xa vó ngựa vô thường
Biển dâu ánh thủy triều dương mở lòng!
Hoa hương cùng có,cùng không
Đôi ta cùng chốn mênh mông đất trời
Phôi thai cát bụi ra người
Khổ rồi yêu khổ,sống đời khổ yêu...
Lung linh ánh rạng ráng chiều
Tan tành sương khói,cô liêu bóng trần
Gặp nhau duyên ngộ kỳ cùng
Chuyển thân cổ độ hóa lòng cổ lai.
Em đi,em chẳng về mai
Đi về cùng bước một hai với mình
Ta còn toan tính linh tinh
Linh tinh tính toán ra tình buồn vui...!!!
Lý Đức Quỳnh_ĐN