NGUYỆT QUỲNH
Đường xa ngoảnh lại tuyệt mù
Về đâu bước lữ thiên thu bụi mờ...?!
![]() |
Vắng lạnh chiều rơi xuống lặng thinh Trăng lên bóng rợp giữa u , minh Hồ buông trên nước cành dương liễu Đêm lặn trong sương đóa nguyệt quỳnh Trăng với hoa rồi là ảo ảnh Gió và hương đã hóa phù sinh Một giây được gặp , còn tri ngộ Muôn kiếp không trăng , mãi dã quỳnh..! Lý Đức Quỳnh_ĐN |