Gác núi chiều tàn dưới cội thông
Rơi rơi giọt nắng rụng non hồng
Mây nằm sóng soãi treo hoang lạnh
Cây đứng thẳng thừng xé quạnh mông
Loáng thoáng bóng hình nào rõ mặt
Loay hoay hư thực đến mê lòng
Chợt nghe tiếng dội trong hang vọng
Ngoảnh thấy gió ru gọi biển trùng!
Lý Đức Quỳnh_ĐN