LÒNG QUÊ
Chiều mưa qua núi qua sông
Qua vắng cánh đồng hiu quạnh làng quê
Ngoằn ngoèo mòn lối sơ khê
Xa xôi ai có đi về thăm nhau
Chiều mưa nước nổi trắng phau
Mái tranh lọt thõm giữa bầu trời mưa
Đêm dài mẹ kể chuyện xưa
Buồn thương lòng mẹ gió mưa u hoài
Khổ đâu mà tận phôi thai
Nào cam chi phận trần ai ơi người !
Chiều mưa qua núi chơi vơi
Qua sông vắng lặng qua đời hút heo
Nhớ cha nhớ mẹ gieo neo
Lặng thầm chiếc bóng quê nghèo nuôi con
Nhớ thương kiếp sống mỏi mòn
Đã bao trăn trở vẫn còn dây dưa
Chiều mưa lại nhớ chiều mưa
Đêm mưa lại nỗi đong đưa võng đời
Trăm năm dâu bể vợi vời
Não nùng thân phận nhìn trời rơi mưa !