Em vẫn đó giữa lòng đời hoa mộng
Mà ta xa từ ngày tháng hoang đường
Thu sớm vàng trong cuống lá xuân xanh
Làm bỡ ngỡ cả trưa hè trốn gió !
Em mãi hát làm say mèm giọt nắng
Nhớ nhung xưa mưa xa vắng đi về
Ta rớt lại sau hoàng hôn dĩ vãng
Ném thời gian vào hố thẳm hoang tàn !
Xa xôi quá , sao mà em vẫn đó
Mãi là trăng soi lòng nhớ không gian
Gần gũi đến nổi gai từng cảm giác
Bột thời gian chung thủy khéo pha màu !
Ngọc ngà trong sâu đen mắt thần tiên
Càng bẽn lẽn tóc xanh cười bạc bẽo
Tình phiêu du trên đôi bờ nhật nguyệt
Ta yêu em chìm đắm dưới trần gian !
Lý Đức Quỳnh _ĐN-25/4/1996