MỘT MAI
Em đi để ánh trăng suông
Treo đầu ngõ vắng soi buồn vào không
Tơ vương sương khói miên trùng
Tiếng đàn gió cũng mịt mùng âm hao !
*
Biển khơi giục sóng triều trào
Nén lòng từng vỡ ba đào….bở hơi
Ta còn trĩu nặng gánh đời
Gặp em kẽo kẹt nghẽn lời ru rao !
*
Sông Tương lặng cắm con sào
Giữa miền biệt tiễn thuở nao chia dòng
Để em mây gió phiêu bồng
Một mai quây gót mênh mông nhớ về !