
ĂN MÀY
Ngày xưa gấp chiếc thuyền giấy
Thả niềm vui lên mặt hồ hố bom dợn sóng
Tiếng cười ướt sũng
Đuối đắm
Mắt vô tư nhìn đời phẳng lặng
Màu trời thơ biêng biếc rất trong
Tung tăng ngõ hẹp
Ta lớn lên
Nụ cười nở mãi trên môi suốt thời trẻ dại !
Chiếc thuyền giấy ngày xưa
Trở về trong ngăn cũ
Miệng hồ hố bom hòa bình san lấp
Sức sống mới trỗi dậy
Màu xanh đời bàn tay người chăm bón
Ta thẹn thùng thấy mình rén rón
Quay lưng thực tại , hờ hững ngày mai
Trút buồn đau suông một tiếng thở dài
Chực chờ ăn mày niềm vui tuổi bé
Ngu ngơ !
Lý Đức Quỳnh_ĐN-30/9/1998