NGÀN XƯA ĐÃ ĐỊNH
Cánh chim HỒNG-LẠC mấy triều vương
Từ thuở NGƯỜI khai mở lối đường.
Vàng đá chưa phai hồn lệ sử
Kiếm cung còn tạc dấu quê hương.
Cổ kim mấy lớp sầu dâu bể
Vó ngựa bao phen dậy chiến trường.
Hùng khí nước NAM kinh bóng giặc,
Ngàn xưa đã định, Trời riêng phương .
MẶC PHƯƠNG TỬ.
Bài họa:
KHÁT VỌNG
Tự thuở Vua Hùng dựng nghiệp vương
Tiếp sau giới vực định phân đường
Hùng tâm giữ nước hồn tiên tổ
Chính khí khai nguồn đất cố hương
Cuộc mở cơ thời sang bến mới
Đời đưa vận hội tiễn đêm trường
Nghìn xưa khát vọng về nung nấu
Sải cánh chim trời thỏa bốn phương !
Lý Đức Quỳnh_ĐN-30/4/2015
BẾN HỒNG XUÂN
Thơ MỜI HỌA
Dù trải bao nhiêu lớp bụi trần
Ta còn cuộc hẹn bến hồng xuân.
Sầu rơi mấy độ trăng chênh bóng
Thơ trót bao phen bút lạc vần.
Dấu cũ chưa phai màu cổ lục
Trời xưa đã thức cõi thanh tân.
Chim về cánh nhịp miền phương thảo
Bấc lụn, đời gieo giọt sáng ngần.
MẶC PHƯƠNG TỬ
Bài họa:
VỀ BẾN XUÂN
Chân hoang quen thói ruổi đường trần
Lạc giữa cô sầu chạnh bến xuân
Nhặt bóng phù hoa trôi mấy mộng
Gom đời lãng thủy ghép đôi vần
Nương bè bỉ ngạn qua dòng tục
Vít ngọn phi lô vút đỉnh tân
Đón gió trăng ngàn reo ý hội
Trong khơi nguồn mạch lộ thêm ngần !
Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai-25/4/2015