MÀU XƯA
Em về gieo hạt cỏ mầm
Ta yêu hoa dại thả trăm năm buồn
Vào hương nội gió trăng đồng
Dưới chân phố thị bê – tông lấp trời !
Hôm đi vi ngoại dạo chơi
Đất thừa bỏ trống lề đời mon men
Lơ ngơ bắt gặp nỗi niềm
Duyên gì sót phận thuở biền biệt xưa !
Đêm vọt vàng rượi rũ mưa
Giữa khuya vắng rụng đùng đưa giọt nhòa
Quê im lìm nhớ cõi xa
Trăng im lìm bóng ngời là trong nhau ?!