LY HÔN

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013
*Quỳnh đến thăm nhà bạn MINH CHÂU TRẦN có entry về vấn đề phân chia tài sản sau ly hôn.Quỳnh cảm thấy buồn vì tình trạng ly hôn ở nước ta ngày mỗi gia tăng.Năm 1989,Quỳnh chứng kiến cảnh 2 vợ chồng "tự thỏa thuận ly hôn"sau những tranh cãi giằng co từ những mâu thuẫn không thể giải quyết được.Người vợ bế đứa con hơn mười tháng tuổi cùng chiếc giỏ xách với chút đồ vặt vãnh.Trời đổ chiều,màu không gian sẫm tro dần đậm,bóng tối loang ra.Sẽ về đâu?!Câu hỏi cứ xoáy mãi.Mình muốn viết gì đó,nhưng rồi qua.Năm 1991,lúc nầy,tuy mình mới lập gia đình được 4 năm,do mưu sinh mình đã chuyển nhà lần thứ 3 rồi.Nhà đơn sơ nên chỉ cần chiếc xe máy xới,đầu máy xới được móc thêm cái mọoc để làm xe vận chuyển ở nông thôn rất thuận tiện, là lên đường.Ở đây,mỗi ngày mình lại được nhìn,được quan sát một cô giáo trẻ như một chiếc bóng lầm lũi đi về ngang qua con ngõ nhà mình,sau khi ly thân chờ ngày ra tòa,dù mới cưới nhau chưa đầy một tháng.Quỳnh muốn đặt mình vào vị thế của người phụ nữ sau ly hôn để nhìn sâu vào sau đôi mắt kia mong nhận ra những gì trở trăn trong góc khuất ấy...Thế là mình viết,có thể chưa là,nhưng cũng chút tâm trạng cùng sẻ chia vậy.

                                       
(Hình  trên  mạng)

                                     LY  HÔN
                                   
Khói  sóng  hoàng  hôn  đưa  em  về  nhà  cũ
Nơi  ấy  bây  giờ  là  của  riêng  em
Từ  buổi  ly  hôn  anh  không  còn  hiện  diện
Anh  không  còn  làm  mật  trong  tổ  ấm  dịu  êm
Anh  không  còn….Nhưng  nào  dễ  được  lãng  quên !
*
Như  con  chuột , em  trốn  mình  trong  hóc  vắng
Gặm  nhấm  đời , gặm  nhấm  mình , gặm  cay  và  gặm  đắng
Chiếu  chăn  đêm , đâu  tựa  gối  bình  yên
Nỗi  cô  đơn  cho  lòng  em  hiện  hữu
Cho  lòng  em  đối  diện  với  lòng  em !
*
Nhớ  khi  yêu , ta  nhìn  nhau  mà  mất  hút  cả  chính  mình
Đời  dậy  sóng  trùng  dương  lênh  đênh
Ta  tìm  nhau  như  tìm  phao  cứu  hộ
Rồi ,  thời  gian  đã  xâm thực  cả  đôi  bờ  !
*
Anh  yêu  ơi ,  ký  ức  ngày  xưa  rộn  rã  tiếng  cười
Và  em  khóc  trong  vòng  tay  ân  ái
Anh  bây  giờ  ,  không  còn  là  anh  của  ngày  xưa
Và  ,  chính  em  cũng  thế !
*
Giữa  đôi  ta  một  vùng  trời  mới  mẻ
Khói  sương  nào  đã  tàn  phai  lặng  lẽ
Khói  sương  nào  đang  góa  buộc  đời  nhau
Ôi  ,  hạnh  phúc  sao  mà  mong  manh  đến  thế
Ôi  ,  hạnh  phúc  sao  mà  chẳng  bền  lâu  !


                                                       Lý  Đức  Quỳnh _ ĐN - 1991

Copyright @ 2014 Tổng hợp kiến thức· All Rights Reserved
Blogger Templates Wallpapers Wifi Password Hacking